TOP 12 Bộ Phim Xem Lại Nhiều Lần Nhất 🎬✨
Tôi không phải là người sẽ xem tất cả bộ phim mới ra, nên nếu có bộ nào đã thích, tôi sẽ xem đi xem lại nhiều lần ^^ Xin được giới thiệu cùng cậu danh sách 12 bộ phim đó trong lá thư hôm nay!
Xin chào, bạn thân mến
Là một mọt phim, đặc biệt là phim Hàn, nhưng tôi lại không phải người sẽ xem tất cả các bộ phim mới ra. Ngược lại, tôi chỉ chọn phim theo sự hứng thú và có nhiều bộ phim tôi đã thích rồi thì sẽ xem đi xem lại nhiều lần. Đó cũng chính là lí do có danh sách 12 bộ phim hôm nay.
Để cậu dễ bắt sóng cùng tôi, sau đây tôi có 4 điểm chung nổi bật trong các bộ phim, hãy cùng theo dõi nhé!
Tiêu chí đầu tiên trong các bộ phim tôi thường xem đi xem lại là nội dung gần gũi với đời thường, logic, tích cực.
Thứ 2 là nói “không” với việc đánh đố người xem bằng những thị phi, hiểu nhầm vô lí.
Thứ 3, nội dung có chiều sâu tình cảm, tâm lý, chú trọng vào những chi tiết nhỏ và có ý nghĩa.
Thứ 4, cảnh quay đẹp, diễn xuất tròn vai, trang phục đẹp, nói chung, tạo hình phim chỉn chu, đẹp mắt.
Đặc biệt, với cách xây dựng kịch bản của Hàn chú trọng tới tâm lý và chi tiết nhỏ, nó rất hợp với sở thích của tôi, vì thế, cậu sẽ được 10/12 bộ là phim hàn, 2 bộ phim còn lại là gì thì theo dõi chi tiết cùng tôi nhé!
Hospital Playlist - Cuộc đời bình thường
Hospital Playlist là bộ phim số 1 trong lòng tôi. Và điều quý báu nhất tôi nhận được từ bộ phim là trân trọng một cuộc đời bình thường. mỗi ngày không có gì quá khác biệt nhưng lại cũng rất đặc biệt.
Mọi người xung quanh khoẻ mạnh, mình có một công việc để gắn bó, có thêm một sở thích để chia sẻ cùng bạn bè. Những biến cố trong cuộc sống xảy ra vốn là điều ta không thể chi phối được, nhưng chúng ta có thể vượt qua, có thể cố gắng nhiều hơn bởi quanh mình còn tồn tại những điều bình thường đến quen thuộc.
Tổng thể bộ phim không có cao trào đặc biệt, những nút thắt nhẹ nhàng vừa đủ để để lại dấu ấn trong lòng người xem.
Tôi nghĩ, nếu cuộc sống của chúng ta được chuyển thành phim cũng sẽ... thường thường kiểu thế đấy, dăm ba chuyện to nhỏ với những người xung quanh, hội bạn cùng nhau bàn đủ thứ. Khi ta gắn bó với cuộc sống, chú tâm quan sát nó, ta lại nhận ra, cuộc sống cũng thú vị mà ~ Đến một độ tuổi nào đó, ta chỉ ước cuộc sống cứ bình thường vậy thôi, đừng có bão táp mưa sa, đừng có những hạnh phúc quá lớn rồi lại kéo theo đau khổ tột cùng. Mọi chuyện cứ ổn theo cách bình thường nhất, vậy là biết ơn rất nhiều rồi.
Lời Hồi Đáp 1988 - Tình thân và tình làng xóm
Thành thật là tôi thường cảm thấy mình lạc lõng và cô đơn ở tất cả những nơi mình từng gắn bó, nhưng Lời hồi đáp 1988 nhắc cho tôi nhớ về những người thân, gần cận với mình. Tình cảm gia đình, hàng xóm láng giềng lo lắng cho nhau, giúp đỡ nhau thực sự rất đáng quý. Thường thì nó bị che lấp vì ta và họ không hiểu nhau, thậm chí vì đôi chuyện xích mích phiền phức trong cuộc sống. Thế nhưng, Lời hồi đáp 1988 giúp tôi trân trọng hơn những người xung quanh mình.
Khoảng năm 2016 cho đến 2020, tôi xem đi xem lại Lời hồi đáp 1988 rất nhiều lần, nhưng phải nói với cậu rằng, vài ba năm gần đây xem lại, tôi còn khóc nhiều hơn trước. Cũng không biết vì sao nữa, tôi chỉ cảm thấy, càng lớn lên, càng mệt mỏi giữa dòng chạy bận rộn của cuộc sống, thì mình càng thấm thía được nhiều điều hay ở bộ phim hơn.
A Piece of Your Mind - Tình yêu bình yên
Mở đầu A Piece of Your Mind khắc hoạ về tình yêu đơn phương. Đối với tôi, tình đơn phương bao trùm lấy trái tim con người ta giống như một hồ nước. Nó bủa vây lấy mình, nó dạt đến bên mình làn sóng của niềm vui, nỗi buồn đan xen. Thế nhưng, làn sóng thì mãi mãi chỉ có 1 chiều, không có hồi đáp.
Qua quá trình 2 nhân vật chính do Jeong Hae In và Chae Soo Bin thể hiện, chữa lành cho nhau, tôi hiểu sâu sắc một sự thật rằng,
Người mà ta có thể ở bên dài lâu không phải người cùng chia sẻ tình yêu cuồng nhiệt, không phải người cho ta nếm trải những cảm xúc dữ dội. Ngược lại, người ấy sẽ cho ta cảm xúc bình bình êm dịu, giống một cái chăn ấm. Ta bận rộn, mỏi mệt cả ngày dài chỉ chờ khoảnh khắc được thả mình vào ổ chăn chờ sẵn. Cảm giác thoải mái, bình yên, lại có thể vương vấn rất lâu.
Đây là bộ phim tôi chọn xem vào mùa đông, tiếc là bây giờ rất khó xem bản quyền và chất lượng cao. Bởi năm 2020 khi phát sóng, kết quả rating không tốt khiến phim bị cắt ngắn. Và thực ra, kịch bản cũng có vấn đề thật, nên là dù xem lại rất nhiều lần, tôi cũng chỉ tập trung xem đoạn của 2 nhân vật chính thôi. Câu chuyện của tuyến phụ thì hmm không hay lắm.
Do You Like Brahms? - Yêu bản thân
Do You Like Brahms? cũng được dẫn dắt bởi tình yêu đơn phương, dựa trên cảm hứng từ câu chuyện của nhà soạn nhạc Brahms. Thế nhưng, sự khác biệt khiến tôi yêu thích bộ phim này là tôi nhận ra, cảm xúc mạnh mẽ, quý báu hơn cả tình yêu với một ai đó là tình yêu với bản thân mình.
Bởi vì Chae Song Ah biết yêu bản thân mình, nên cô sẵn sàng từ bỏ ngành học kinh tế để theo đuổi tình yêu với violong.
Biết yêu bản thân nên trân trọng những trải nghiệm mình từng có, lấy đó làm dũng khí từ bỏ con đường mình không thuộc về
Biết yêu bản thân nên khi nhận ra mình bị tổn thương quá nhiều trong tình yêu với Jun Young, Song Ah đã quyết định chia tay với anh.
Phải nói rằng, Chae Song Ah của Park Eun Bin là nữ chính tôi yêu thích nhất trong các bộ phim Hàn, thậm chí còn có riêng một tập podcast dành tặng cô ấy đó. Xem thử nhé!
Friends
Tôi không hề quá lời khi nói rằng, hầu như tôi chưa từng gặp bộ phim nào đồng điệu được với cuộc sống đời thật đến mức như Friends. Chuyện gì đó xảy ra trong cuộc sống của tôi, tôi cũng đều có thể thấy được nét tương đồng với một chuyện trong Friends.
6 người bạn với 6 kiểu tính cách, cách sống khác nhau. Họ gắn bó với nhau mỗi ngày vì họ yêu thương nhau, họ quan tâm nhau. Trong cuộc sống của họ, tôi được thấy sự vui vẻ tích cực. Nhưng cũng không phải tất cả đều là tích cực, không phải mọi thứ về họ đều chuẩn mực và tốt đẹp. Có vẻ Friends cũng không cố để tạo nên những hình mẫu hoàn hảo. Từng người trong nhóm bạn đề có khiếm khuyết mà tôi không thể đồng tình. Nhưng qua 10 season, họ cho tôi thấy, tình bạn chính là chấp nhận những khiếm khuyết của đối phương, tôn trọng sự khác biệt. Bởi vì ta yêu thương nhau.
Friends không phải câu chuyện hoàn hảo, tôi yêu là yêu sự không hoàn hảo với đầy vấn đề mà bộ phim bày ra.
Move to Heaven - Yêu sự sống
Những món đồ ta chọn mua, dùng hằng ngày, thể hiện điều gì về ta, thì những món đồ người đã khuất để lại còn nói lên nhiều điều sâu sắc hơn, thầm kín hơn. Là ước mơ, tình yêu, là khao khát sống, hay là lời hứa dang dở.
Move to Heaven, ngay từ cái tên tự nó đã vừa buồn vừa đẹp rồi. Cả câu chuyện kể chỉ 10 tập, ước gì có thể dài hơn, nhưng đủ lấy đi nước mắt khiến ta nhớ mãi, chìm đắm mãi trong một nỗi buồn đẹp. Buồn vì có nhiều người phải ra đi khi còn nhiều hoài bão chưa thực hiện, đẹp vì ai trong số họ cũng đã nỗ lực sống.
Mỗi khi chán nản, tôi xem Move to Heaven để quý trọng sự sống hơn, giống như một cuốn sách rất hay cũng giúp tôi thêm yêu sự sống này là “Điểm đến cuộc đời” của tác giả Đặng Hoàng Giang. Khi có thời gian, bạn cũng đọc thử nhé!
Lovely Runner - Tình yêu trong mơ
Chuyện kể rằng, có một chàng trai 16 tuổi thầm thích cô bạn nhà bên. Nếu cô ấy là mặt trời, anh nguyện là hoa hướng dương. Nếu cô ấy thích người khác, anh nguyện giấu đi tình cảm của mình. Mãi cho đến nhiều năm sau, cô gái mới có cơ hội được biết về tình cảm của anh.
Thật may mắn cho họ là định mệnh cho họ thêm cơ hội để thay đổi quá khứ, và họ đã dũng cảm làm hết sức có thể để tương lai hạnh phúc hơn. Cơ mà… không may cho chúng ta là định mệnh không cho ta cơ hội để thay đổi quá khứ, nên ta sẽ phải luôn cố gắng sống thật tốt ở hiện tại này.
Điều tôi đánh giá cao ở Lovely Runner là sự chỉn chu trong lối kể chuyện giúp dẫn dắt người xem nhập tâm vào bộ phim và muốn trở thành một phần trong đó. Các vấn đề được đặt ra, những nút thắt và các xử lý khéo léo, từng giọt nước mắt, cái ôm, nụ hôn đều đặt đúng thời điểm của nó. Vậy nên, khi bộ phim khép lại, tôi cảm thấy thỏa mãn, hài lòng. Một bộ phim xem trong hạnh phúc, không áp lực, hay phải buồn quá lâu.
Vẫn mãi tuổi 17 - Hạnh phúc với những gì mình có
Bộ phim kể về một cô gái trải qua giấc ngủ dài 13 năm sau vụ tai nạn thảm khốc, cô tỉnh lại khi đã 30 tuổi nhưng tâm hồn vẫn chỉ là thiếu nữ 17. 16 tập phim kể về quá trình cô hoà nhập lại với cuộc sống ở độ tuổi 30 mà cô hoàn toàn xa lạ, thế mà nó lại là một sự thức tỉnh với tôi.
Bởi rằng, ai trong chúng ta cũng từng muốn được sống mãi với sự ngây thơ, hồn nhiên, đơn thuần, không toan tính.
Nhưng thời gian qua đi, ta phải tôi luyện bản thân trưởng thành để thích nghi. Dẫu biết đó là quy luật bình thường thôi, thì tôi vẫn cảm thấy nuối tiếc một chút...
Nụ cười lạc giọng ngày nào
Niềm vui nhảy chân sáo ngày nào
Trận khóc thật lớn ngày nào
Tiếng hát lanh lảnh ngày nào
Thực lòng, tôi rất nhớ mình của phiên bản vô tư ấy khi xem Vẫn mãi tuổi 17.
When the Phone Rings - Chia sẻ và tin tưởng
Tuy When the Phone Rings mới chiếu trong năm 2024, nhưng có lý do để bộ phim được tôi ưu ái đưa ngay vào danh sách này. Lý do đầu tiên hẳn là vì tôi thích cả anh Yoo Yeon Seok và Chae Soobin
Nhưng trong suốt những ngày đợi tập mới, tôi đã xem đi xem lại các tập trước vài lần, nên chắc chắn rằng, bộ phim có nhiều thứ đáng yêu hơn nữa.
Khi chọn từ nào nói về bộ phim này, tôi đã chọn - Chia sẻ và tin tưởng.
Bởi khi sống trong một cuộc sống quá phức tạp, hào nhoáng, khi bản thân mình còn quá nhiều vấn đề ngoài tầm tay, ta không thể chia sẻ với bất kì ai, hay đúng hơn là không dám chia sẻ. Ta nghĩ nếu mình làm thế thì sẽ bảo vệ được người mình yêu thương khỏi rắc rối mình đang phải chịu. Thế nhưng, một mối quan hệ không có sự chia sẻ chỉ giống như dòng sông băng lạnh lẽo, khiến con người ta ngày càng xa nhau.
Ngay cả với đời thực, tôi vẫn luôn có niềm tin rằng, sự thật được phơi bày dù có đáng sợ đến đâu thì vẫn hơn là sự im lặng lạnh lùng. Chúng ta có thể chịu đựng bất kì khó khăn nào, miễn là nó rõ ràng, nhưng ta không thể chịu được sự hoài nghi mơ hồ. Vậy nên, ta buộc phải học cách chia sẻ, đặc biệt là trong tình yêu.
Thêm một cái hay của biên kịch giúp bộ phim trọn vẹn hơn chính là cách thiết lập 2 nhân vật Sa Eon và Hee Joo yêu thương nhau tới mức, dù trong 3 năm không chia sẻ nhiều với nhau, luôn giữ khoảng cách vì hiểu nhầm không đáng có, thì khi đã biết tình cảm của đối phương, họ đã chọn tin tưởng hoàn toàn. Họ tin vào những điều mình được tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy, tự mình cảm nhận được, thế nên giữa họ không có hiểu nhầm vô lý, không đáng.
Sự gắn kết của họ là minh chứng rõ ràng nhất khi lòng tin còn ý nghĩa hơn vạn lời yêu đương tình tứ.
Racket Boys và Khi Anh Chạy Về Phía Em
Hai bộ phim tôi sẽ miêu tả bằng từ Tuổi trẻ vô tư lự.
Racket Boys cho thấy quá trình nỗ lực của các cô cậu 15 tuổi, theo đuổi tình yêu với bộ môn cầu lông, sẵn sàng cống hiến hết mình trong mọi cuộc thi dù lớn hay nhỏ. Bộ phim cũng cho thấy quá trình trưởng thành khi một cậu nhóc được sống giữa tình yêu thương và quan tâm của bạn bè, người thân, làng xóm. Thêm một chút gia vị cuộc sống là mâu thuẫn giữa cha mẹ, con cái, hay tình yêu gà bông cute hột me ~ Racket Boy là một bộ phim vui vẻ, mang đầy sự nhiệt huyết của tuổi trẻ… Cùng với đó là cảnh phim tuyệt đẹp các cậu ạ.
Trong khi đó, Khi Anh Chạy Về Phía Em thì ngập tràn niềm vui rất đời thường và đơn thuần. Tôi như được sống trong thời cấp 3 trong mơ, với những người bạn thân cùng học, cùng chơi, cùng cười vang khắp sân trường.
Mỗi khi xem phim của các bạn trẻ, tôi cảm thấy mình như được sạc đầy năng lượng. Như mình được trẻ ra và vui vẻ hơn, như trong khoảng thời gian ấy mình gác lại những vấn đề nhức đầu của tuổi trưởng thành, trở lại làm đứa nhỏ từng thích viết nhật ký chuyền tay, ngày ngày mơ mộng truyện trên trời dưới biển vậy. Vui mà, đúng không?
Doctor Romantic
Lý do bộ phim tuyệt vời này ở cuối danh sách, không phải vì tôi không thích bằng các phim khác đâu. Tôi đã xem lại khá nhiều lần rồi, nhưng cũng đắn đo mãi mới đưa vào đây, bởi vì Doctor Romantic không dễ xem bằng các ứng viên còn lại. Một tác phẩm hay tuyệt vời, nội dung chặt chẽ, kịch tính, cảm xúc thăng trầm theo từng câu chuyện trong phim, có những lúc cười, lại có lúc khóc sướt mướt, có lúc hả hê, lại có lúc lo lắng bồn chồn. Khó thế đấy, mà mỗi lần cần sốc lại tinh thần, tôi lại muốn xem thầy Kim mắng mỏ. Và mắng xong rồi sẽ nhắc là: “Hãy luôn đặt câu hỏi về việc tại sao chúng ta sống và chúng ta sống vì điều gì. Khoảnh khắc bạn ngừng đặt ra câu hỏi đó, sự lãng mạn của cuộc đời cũng kết thúc”.
Lời kết
Quả thực, tôi còn rất tham lam muốn kéo dài danh sách này nữa, nhưng thôi, video đến đây là dài lắm rồi, nên tôi sẽ dừng lại ở đây nhé!
Bạn thân mến, thực sự, khi làm video này tôi rất háo hức, vì biết đâu những gợi ý của tôi hôm nay lại có thể làm cậu vui vẻ hơn vào một lúc nào đó. Hãy cùng chia sẻ với tôi và bạn đọc của CHUNG một vài cái tên cậu yêu thích nữa nhé!
Thu.