Letter #08 | Cứ Toả Sáng Cả Khi Đứng Sau Sân Khấu
Ngày hôm nay, tôi rất muốn dành lời cảm ơn nhỏ bé tới những người đứng sau “sân khấu” của cuộc sống. Dù thiếu vắng sự rực rỡ của ánh đèn, cậu đã và đang luôn làm tốt việc của mình!
Xin chào bạn thân mến,
Có khi nào cậu ao ước được đứng trên sân khấu, nơi ánh đèn rực sáng chỉ tập trung vào mình?
Thuở nhỏ, tôi cũng từng có ước mơ như vậy, nhưng càng trưởng thành, tôi càng nhận ra, một cách rất rõ ràng, rằng nơi ấy không dành cho mình. Thay vào đó, tôi tìm thấy niềm vui khi đứng sau sân khấu, là một mảnh ghép nhỏ, tạo nên những chương trình thành công. Và ngày hôm nay, lá thư tôi viết muốn gửi tới những người cũng đứng sau sân khấu như mình…
Câu chuyện về những người đứng sau “sân khấu”
Tập 9 của bộ phim Hospital Playlist (Phần 2) đã dành khá nhiều thời lượng cho những nhân vật ít được nhắc tới. Đó là các thành viên Khoa Cấp Cứu. Những người đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ bệnh nhân, ở thời điểm nguy kịch nhất. Đó là các y tá, hộ lý ngày ngày chăm sóc những em bé sơ sinh trong phòng điều trị tích cực.
Hay như, trong quá trình sản xuất một bộ phim, chúng ta cũng có vô số diễn viên quần chúng. Đằng sau máy quay, đội ngũ sản xuất có nhân viên hậu cần chuẩn bị bối cảnh, đồ dùng. Hay nhân viên cartering chăm lo đồ ăn, nước uống cho đoàn. Trên sân khấu biểu diễn, ngoài diễn viên chính nổi bật giữa ánh đèn rực rỡ, còn có nhân viên chỉnh ánh sáng, nhân viên dọn sân khấu, người làm hậu cần trông giữ đồ đạc,…vv
Bản thân tôi cũng từng tham gia làm cộng tác viên trong một số sự kiện. Có lần, nhiệm vụ của tôi là đứng giữ standee và backdrop. Làm sao để mọi người khi đi qua đi lại không đổ backdrop và gây ảnh hưởng đến các thí sinh đang thi. Lần khác, tôi là một trong những nhân viên thức tới 3h sáng để nhập dữ liệu thông tin thí sinh nữa.
Nếu nhân vật CHÍNH có thể là 10, 20 người, thì những nhân vật xung quanh góp phần tạo nên một sản phẩm nào đó lên tới 100, 200 người, thậm chí còn hơn thế nữa. Không phải ai cũng sẽ đứng ở nơi chói sáng nhất, mọi người đều chỉ làm công việc mình cần làm mà thôi.
Nhưng chúng ta đều có cách phát triển riêng
Sân khấu chỉ là hình tượng ẩn dụ mà tôi lựa chọn để miêu tả một khía cạnh của đời thực này. Trên sân khấu vĩ đại của cuộc sống chỉ có 1%, 3%, 5% trong số 8 tỷ người là được hưởng những đãi ngộ cao nhất. Còn lại chúng ta đều là những bình thường như tôi, như cậu, như tất cả mọi người. Gọi một cách ví von thì chúng ta chính là diễn viên quần chúng làm cho sân khấu thêm phần rực rỡ.
Bạn thân mến,
Tôi biết hỏi điều này sẽ hơi thô lỗ, nhưng liệu có khi nào, đứng nhìn những nhân vật chính toả sáng, cậu cảm thấy… chạnh lòng và thầm ước mình cũng có thể chạm tới ánh hào quang?
Thành thật với cậu là tôi từng có cảm giác đó. Và tôi thấy cảm xúc ấy cũng không phải điều cấm kị, tôi không xấu hổ khi mình ao ước cái đẹp. Chỉ là… khi tâm tưởng trở lại với thực tại, tôi luôn tin rằng: Dải ngân hàng có hàng tỷ tỷ triệu triệu ngôi sao ở đó. Có những vì sao sáng, bày ra sự lấp lánh và đẹp mắt. Nhưng cũng có những vì sao mà ta không được nhìn thấy. Chúng vẫn đang lấp lánh theo cách riêng, như tôi, như cậu ngay lúc này. Chúng ta có thể sống hết mình với cuộc đời này, làm đúng vai trò mình được trao, vậy thì dù không được tất cả mọi người nhìn ngắm, tôi sẽ chọn cách tự tán thưởng ánh sáng của chính mình.
Cảm ơn những người đứng sau sân khấu
Khoảng năm 20, 21 tuổi, tôi vô cùng yêu thích công việc tổ chức sự kiện. Ở đó có tất bật và sôi nổi, những giọt mồ hôi và những bông pháo giấy rực rỡ. Tôi thích cái cảm giác mình như người thành công nhất thế giới, sau khi hoàn thành mỗi sự kiện. Tiếc là sau này tôi không đi theo công việc đó. Bởi nó dần không phù hợp với tính cách của tôi nữa. Tuy nhiên, lòng tôi luôn tôn trọng và ngưỡng mộ những người làm công việc tổ chức sự kiện. Nói rộng hơn, còn là những người đứng sau "khán đài" của mọi công việc, những người sẵn lòng là hậu phương cho người khác toả sáng.
Bạn thân mến,
Bất kì công việc nào cũng có nỗi vất vả riêng. Song, không phải công việc nào cũng được gọi tên để tri ân một cách thực sự.
Thế nên, tôi thích khoảnh khắc khi pháo giấy nổ, nhiều chàng trai, cô gái sẽ ôm nhau mừng rỡ cho một sự kiện hoàn tất. Tôi cũng thích những người cùng mình ở lại rạp phim đến cuối cùng để xem credit, và vỗ tay tán thưởng cho một bộ phim.
Tôi hiểu, chắc chắn ở ngoài kia vẫn còn rất nhiều công việc không tên khác mà tôi chưa thể kể hết. Ngày hôm nay, tôi rất muốn dành lời cảm ơn nhỏ bé tới những người đứng sau “sân khấu” của cuộc sống. Dù thiếu vắng sự rực rỡ của ánh đèn, cậu đã và đang luôn làm tốt việc của mình. Đó là cách toả sáng tuyệt vời nhất 🌻🧡
Chúc cho mỗi chúng ta sẽ luôn hạnh phúc trên con đường mình đã chọn!
Thương gửi cậu, từ Thu.