Lá thứ #32 | Không phải lỗi của cậu cho mọi chuyện xấu
Khi cậu phải ép mình thay đổi vì một điều bản thân không thực sự mong muốn, không phải vì cậu sai, hay kém cỏi, cậu chỉ quên mất mình là ai.
Bạn thân mến ơi,
Không phải lỗi của cậu cho những mâu thuẫn trong gia đình, họ hàng, khi họ tức giận với nhau và trút lên đầu cậu.
Không phải lỗi của cậu, khi mãi chưa tìm ra được công ty tốt. Cũng không phải lỗi của cậu nếu nằm trong danh sách nghỉ việc vào thời điểm kinh tế khó khăn.
Không phải lỗi của cậu, khi người cậu yêu chọn ở bên một người khác mà với họ là tốt hơn.
Không phải lỗi của cậu, khi bị cô lập, nói xấu, và bắt nạt. Không bao giờ là lỗi của cậu khi người ta đối xử tệ với mình.
Không phải lỗi của cậu cho mọi chuyện xấu xảy đến.
Hãy tin tôi, dù cậu đã và đang gặp phải chuyện xấu như thế nào, trước hết đừng đưa ra kết luận là do bản thân mình không đủ tốt.
…
Xin chào, bạn thân mến,
Nếu có thời gian, hãy xem lá thư này trên “The Broadcast” nhé ~ Vì hôm nay, chúng ta sẽ không giới hạn bản thân trong 4 bức tường của căn phòng quen thuộc, mà sẽ cùng tôi ra ngoài, vừa đi vừa ngắm hoa, vừa đi vừa nói chuyện. Cùng nhau nhìn vào những khía cạnh đẹp đẽ, lẫn không hoàn hảo của hoa cỏ thiên nhiên. Để biết rằng, trong mỗi chúng ta đều có những vấn đề nan giải, nhưng đó là quy luật tự nhiên. Mà đã là quy luật thì chúng ta không thể phá vỡ, chỉ có thể học cách yêu lấy những điều không hoàn hảo ấy.
…
Bạn thân mến,
Tôi biết chứ, chúng ta chắc chắn không thể nào luôn đúng 100%, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là ta trách cứ bản thân, chĩa mũi dùi chỉ trích sự không hoàn hảo và kém may mắn của mình.
Tôi muốn thử hỏi một điều, nếu cậu cho rằng chuyện xấu ấy là lỗi của cậu, vậy xin hãy cho tôi biết, cách sửa lỗi là gì? Nếu nó thực sự là một lỗi lầm, vậy sẽ có cách sửa chữa chứ, đúng không?
Còn nếu nó chỉ là cậu tự dằn vặt và phán xét, thì hãy dừng lại thôi, bạn thân mến. Cậu không có lỗi, cậu không nên chịu đựng tổn thương đó. Hãy tha thứ cho bản thân, không phải vì lỗi sai nào cả, mà là vì mình đã hà khắc với bản thân.
Tôi nghĩ, thế giới càng rộng lớn, chúng ta càng bị gò bó. Thực sự rất khó để phân định rạch ròi được - việc nào là do mình? Và việc nào không phải lỗi của mình? Vốn dĩ cuộc sống chứa những mảng xám lớn làm ta bối rối.
Ta có thể thấy những điều mình đọc, nghe xem, học hỏi từ người khác giúp ta giỏi hơn, đa chiều hơn, nhưng cũng chính nó khiến mâu thuẫn kéo dài đến bất tận. Ta phải đứng trước quá nhiều phương hướng, hướng nào cũng có vẻ đúng, lại cũng có vẻ không đúng. Rốt cục, ta hoang mang, lo sợ, không dám dứt khoát, không dám trả giá.
Bạn thân mến, thế giới thì ồn ào, còn ta thì quá bận rộn. Ta luôn thiếu một khoảng lặng để sắp xếp lại tất cả những thứ đang làm mình đau khổ, ta thiếu những cuộc trò chuyện chân thành với bản thân để thừa nhận những điều thực sự quan trọng và đúng với mình nhất…
Hmm, người ta hẳn đã nói nhiều về tư duy phản biện, tư duy logic, nhằm giúp việc phân định đúng - sai trở nên dễ dàng hơn. Còn tôi, hôm nay, lại muốn nói về chuyện thấu hiểu bản thân.
Thực ra, trên mạng internet đã có hằng hà sa số các lời nhắn nhắc cậu phải thấu hiểu bản thân. Tới mức quen thuộc, nhàm chán, thậm chí là xáo rỗng. Nhưng nó quan trọng nên tôi vẫn sẽ nói thêm nhiều lần nữa, cho đến khi nào cậu thực sự làm được.
Thấu hiểu bản thân với tôi là ở tất cả khía cạnh. Là hiểu ở thế giới nội tâm bên trong như tính cách, cảm xúc, tổn thương của quá khứ và ước mong của hiện tại và tương lai. Là tình cảm riêng tư ta dành cho một con vật, một cái cây, một món đồ. Là sự kết nối với thế giới bên ngoài, những mối quan hệ tình yêu, tình thân, tình bạn, các biến cố hay những thành tựu. Và còn là ở cả thói quen ăn uống, ở chu kỳ sinh lý hàng tháng.
Với tôi, sự thấu hiểu bản thân chính là toàn diện như vậy. Sự thấu hiểu chính là tấm khiên chắn, giúp sàng lọc những vấn đề mà ngoại cảnh đẩy tới.
Khi hiểu về bản thân, ta sẽ nhìn nhận chuyện xấu xảy đến dưới góc độ công bằng hơn cho chính mình. Tôi là ai trong chuyện đó, tôi đóng góp điều gì, cái giá tôi nên trả cho chuyện xấu xảy đến là gì.
Khi hiểu về bản thân, ta đi tìm cách giải quyết cho các vấn đề, chứ không phải là mặc định “mình kém cỏi, mình có lỗi”.
…
Việc ta cần làm, chính là, trên hành trình bước đi, tiến về phía trước, không ngừng cố gắng, không ngừng nỗ lực, nhưng cũng không quên quên đi - dành thêm cho bản thân những khoảng thời gian để thấu hiểu, cảm nhận, để biết rằng: Mình là ai, và điều gì có ý nghĩa với mình.
Những sự thấu hiểu ấy không thể đến trong ngày một ngày hai, càng không thể ngay lập tức ứng dụng vào cuộc sống. Nhưng nó sẽ dần thay đổi ta. Tới một ngày nào đó, tôi tin chắc là như vậy, cậu sẽ cảm nhận được sức mạnh của sự thấu hiểu bản thân.
Bạn thân mến,
Ngày hôm nay, lá thư ngày hôm nay chỉ dừng ở đây thôi. Tôi nghĩ rằng, khi cậu dừng lại ở chiếc video này, hẳn là bởi vì trong lòng cậu có một mong muốn, một nỗ lực làm sao có thể vượt qua sự mặc cảm của bản thân trước những chuyện xấu xung quanh.
Mong muốn ấy rất tuyệt. Ai cũng muốn sống tốt hơn, bởi đó không chỉ là điều ta nên làm cho bản thân, mà còn cho người ta yêu thương. Khi mình sống tốt, mình mới chăm sóc được cho những người quan trọng với mình.
Vì thế đừng bao giờ ngừng lại hành trình thấu hiểu và công bằng với bản thân. Nhớ nhé, bạn thân mến, chuyện xấu xảy đến không phải là lỗi của cậu.
Thương gửi cậu,
Từ Thu.